Đồng không mông quạnh

Thành ngữ nghĩa là không gian trống trải, vắng lặng, không có nhà cửa, thôn xóm, trông buồn tẻ, lạnh lẽo.
Giải thích thêm
- Đồng: diện tích đất rộng lớn, để trồng lúa, cây trồng khác
- Không: thiếu vắng, không tồn tại
- Mông: vùng đất rộng lớn, khu vực cỏ cây mọc rậm rạp
- Quạnh: vắng vẻ, hoang vu
- Thành ngữ chỉ cảnh vật hoang vu, tĩnh lặng, hoặc một tình huống cảm giác cô đơn, lẻ loi.
Đặt câu với thành ngữ:
- Sau cơn bão, cả làng thành nơi đồng không mông quạnh, không còn thấy bóng dáng ai.
- Anh ấy bước đi giữa nơi đồng không mông quạnh, không một dấu hiệu của sự sống, tĩnh lặng đến rợn người.
Thành ngữ, tục ngữ đồng nghĩa: Khỉ ho cò gáy
Thành ngữ, tục ngữ trái nghĩa: Phồn hoa đô hội